Chế Lan Viên

Từ thế chi ca

I
Anh không ở lại yêu hoa mãi được
Thiêu xong, anh về các trời khác cũng đầy hoa
Chỉ tiếc không có tình yêu ở đó!
II
Anh thành một nhúm sương gió trong bình
Em đừng khóc
Ngoài vườn hoa cỏ mọc
III
Cho dù trái đất không còn anh
Anh vẫn còn nguyên trái đất
Tặng cho mình.
IV
Những kẻ nguyền rủa anh sẽ buồn
Chả còn anh cho họ giết
Dao sẵn rồi, họ không dễ để yên
V
Những bạn bè yêu anh sẽ gặp anh
trong cỏ
trong hạt sương
trong đá
trong những gì
không phải anh
Anh tồn tại mãi
Không bằng tuổi tên
Mà như tro bụi
Như ngọn cỏ tàn đến tiết lại trồi lên.

Được bạn: yến Vân đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Từ thế chi ca"